Xin cô cho biết sơ qua về bản thân: năm sinh, nguyên quán, tuổi tác, học lực …
Phong cách viết và chơi nhạc của cô chịu ảnh hưởng từ đâu? Hiện tại cô đang nghe nhạc gì?
Nói ra thì nghe có vẻ như sáo ngữ, nhưng thật sự nhạc gì tôi cũng yêu thích. Giống như nghiện thuốc vậy, tôi mê nhạc của B-52’s và thường trình bày bản “Dance This Mess Around” cho bất cứ ai muốn nghe bản nhạc này. Tôi cũng thích nhiều bản nhạc mà chúng tôi thường hát trong nhà thờ, ví dụ như bài “On The Eagle’s Wings” (Trên Cánh Chim Đại Bàng). Một khi bạn nhận thức được sự pha trộn giữa cái nét độc đáo đầy tính cách châm biếm của nhạc B-52’s vào nội tâm của tôi khi lắng nghe những bài thánh ca, thì bấy giờ bạn sẽ hiểu được nguyên nhân tại sao tôi có một phong cách viết nhạc như vậy. Rồi thì đến nhạc grunge, punk, goth và electronica. Vào một buổi sáng nọ trong nhà trọ, tôi chợt bị đánh thức bởi bản nhạc “Paranoid Android”, lúc bấy giờ tôi vẫn còn đang đi tìm bản năng âm nhạc của chính mình. Không cần suy nghĩ gì thêm, bản nhạc này đã khiến tôi thức tỉnh: thế giới này cần phải coi trọng âm nhạc, và quay về đường lối sáng tác một cách nghiêm túc. Phần lớn tôi nghe những lọai nhạc ưa thích của mình, tôi rất ít khi nghe nhạc thời thượng. Tôi chỉ nghe nhạc xưa. Tôi có thói quen thâu vào máy ipod những tác phẩm của các nhạc sĩ cho tôi nguồn càm hứng; ví dụ như: Radiohead, The Smiths, Portishead, Bjork, Depeche Mode, Fiona Apple, Garbage, Interpol, vân vân. Tôi vừa mới thêm vào sưu tầm này là một dĩa hát của các tu sĩ từ nhà giòng Gaden Shartse. Những khúc nhạc rất nghiêm túc.
Ai sáng tác nhạc và viết lời cho ban nhạc Box Violet?
Khi sáng tác cho ban nhạc Box Violet, cô thường viết về đề tài gì? hiệu ứng gì? Nhạc và lời của cô phản ảnh điều gì?
Tôi thường viết về đám con trai. Tôi thích đem những mặt xấu của họ viết thành tốt. Đó là phương pháp trị liệu của riêng tôi.
Xin cô cho chúng tôi biết thêm chi tiết cặn kẽ về quá trình hợp tác giữa Luke và cô trong lúc hai người cùng nhau viết nhạc.
Một vài tác phẩm, từ lúc bắt đầu nghĩ ra khái niệm cho đến lúc hoàn tất chúng tôi chỉ tốn có mấy mươi phút. Còn một số khác thì chúng tôi phải làm việc cả bao nhiêu tháng mới viết xong. Quá trình này khá bí ẩn. Thường thì chúng tôi ngối cả ngày trong phòng nhạc thêm cái này cái nọ, thử nghiệm các khúc guitar và piano khác nhau. Đọan nào nghe được, thì tôi bảo Luke cho lập đi, lập lại đọan đó, để tôi có thể dùng gây cảm hứng. Tiến trình này làm tôi nhớ lại lối vẽ tranh twofold của họa sĩ Joan Miro. Khi bắt đầu ông phác họa một cách tự do và phóng túng, nhằm nảy sinh ra xúc cảm, sau đó ông chọn lọc và vẽ lại bức họa một cách lý trí và đầy điêu luyện. Bản thân tôi thì trải qua như vậy, còn Luke nghĩ ra sao thì tôi không rõ. Có lẽ tôi nên hỏi thẳng Luke? Nhưng thiệt ra, thôi đi, tôi hài lòng với sự bí ẩn này.
Cô thích trình diễn nhạc sống không? Cô thích và không thích điều gì khi trình diễn live?
Hát càng khá hơn, tôi càng ngày càng khóai trình diễn chương trình nhạc sống. Thường tôi chỉ thích biểu diễn trước đám đông lớn trong một môi trường sạch sẽ và âm thanh hay. Đôi khi mấy cái loa phát tiếng thật rất khó nghe, Điều này làm tôi rất khó chịu vì tôi không nghe ngóng được chung quanh đang xảy ra chuyện gì. Những lúc như vậy tôi thà là không trình diễn. Có lẽ chúng tôi nên kiếm một cái máy mixer vì đa số mấy gã nhân viên âm thanh không biết điều chỉnh sao cho phù hợp với giọng hát một con bé con và một bức tường âm thanh
Kế hoặch ra mắt diã nhạc mới đang tiến hành đến giai đoạn nào rồi? Khi nào ra mắt? và ở đâu? Luke cho tôi biết là ban nhạc sắp sửa cho ra mắt dĩa nhạc mới tại Anh Quốc? Chi tiết cụ thể ra sao, xin cho chúng tôi được biết thêm.
Đúng là chúng tôi sắp sửa ra mắt một EP tại Anh Quốc. Thật ra tôi không biết được nhiều chi tiết sốt dẻo để có thể trình bày ở đây. Tôi chỉ biết EP này sẽ gồm hai bài hát đã quen thuộc với dân ái mộ, cùng hai bản nhạc mới. Chỉ trong một vài bản nhạc, EP này chứng tỏ chúng tôi có khả năng biến hóa kết cấu từ đơn giản sang phức tạp. Tara Lynch làm thiết kế mỹ thuật cho EP này. Phần thiết kế rất hòa hợp với phần nhạc. Tôi thật vui mừng cực độ khi được cầm sản phẩm hòan tất trong tay.
Cô có thích làm việc với Julian Trần không?
The final words From Duy
Sorry for the little self promo at the end of the interview there but we're family. It had been an honor for me to work with Box Violet for so many years. Margie is like my adopted sister and not too many people know about this. I started Bflat about 7 years ago as a support group for Vietnamese musicians, the funny thing is, Luke and Margie were always pushed and support me right at the start and stood by my side, instead of my fellow Vietnamese musician brothers.
for more info www.myspace.com/boxviolet
No comments:
Post a Comment